MENU

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Có lẽ nào lại là như thế chăng?

Đọc những dòng trên Tuổi trẻ online (xem ở đây) bất giác tôi chợt rùng mình sửng sốt, một câu hỏi nhói lòng bỗng bật ra như chưa có từ bao giờ: Có lẽ nào lại là như thế chăng?
Vẫn biết rằng cuộc sống con người Sinh - lão - bệnh - tử là quy luật thường tình. Vẫn biết rằng với cái cách sống của chính tôi xưa nay luôn "coi cái chết nhẹ tựa lông hồng" nhưng đọc những dòng tự sự về con người này tôi bất giác lạnh người đau xót. "Trong hoàn cảnh quá khổ sở, không lối thoát, em đành phải xa anh và các con…" - , đó là dòng thư tuyệt mệnh của chị Nguyễn Thị Mỹ Nhân (48 tuổi, ngụ ấp 5, xã An Xuyên, TP Cà Mau) đã quyên sinh.
Vì đâu mà đến cơ sự thế này? Có ai ngờ được trong cái xã hội thời nay lại vẫn tồn tại những mảnh đời oan trái đến thế? Tự tử vì tình yêu, tự tử vì danh dự bị xúc phạm, tự tử vì nhiều lẽ khác nhau ... vẫn còn có thể lí giải. Nhưng sự tự tử của người mẹ này thì lí giải sao đây? Một kết cục bi thảm và đáng buồn cũng có thể nói là đáng xấu hổ cho những con người đang làm chính sách của địa phương nói riêng và của cả đất nước này nói chung.

Đâu là bản sắc Văn hóa Việt?

 Bùi Văn Thạch: Hôm nay dạo qua nhà của Bác sĩ Hồ Hải, thấy bài viết về bản sắc văn hóa Việt Nam rất đặc biệt và có con mắt nhìn rất khác. Nhưng nếu chậm chậm mà suy ngẫm thì chúng ta sẽ thấy một lối tư duy logic rất chặt chẽ của người viết. Nói đến văn hóa thực chất là đi tìm hiểu và tiên lượng những vấn đề bao trùm, bao quát trong đời sống xã hội xưa tới nay. Khi là sinh viên mình chỉ nhất nhất chăm chăm theo giáo trình của hai ông lớn họ Trần (Trần Quốc Vượng - Trần Ngọc Thêm) mà thú thực mình thấy thích cái cách tiếp cận của cụ Trần Quốc Vượng hơn. Nhưng khi thoát ly khỏi những gì giáo trình cơ bản nhập môn văn hóa đi vào thực tế, trực tiếp tiếp cận, nghiên cứu sâu hơn qua nhiều giai tầng và nhiều lối tư duy từ đông sang tây tôi nhận ra có quá nhiều cách tiếp cận, có quá nhiều cách hiểu về văn hóa. Cái cốt nhất trong cách tiếp cận một vấn đề là ở góc nhìn và tư duy của người nghiên cứu. Anh nhìn vấn đề ra sao, lí giải nó như thế nào. Và đặc biệt khi anh đưa ra một vấn đề anh phải đủ luận cứ, luận điểm để chứng minh đủ sức thuyết phục. Những luận cứ luận điểm ấy tùy vào phạm trù của vấn đề mà sẽ có yêu cầu cao hay thấp. Thiết nghĩ với những gì bác Hồ Hải viết ra sau đây và những luận cứ chứng minh có lẽ cũng đủ sức thuyết phục rất nhiều người dù cho họ có là những thạc sĩ hay tiến sĩ văn hóa đi chăng nữa! Mời các bạn cùng tham khảo để mở rộng hơn phông nền kiến thức văn hóa của chính mình. Trân trọng!


Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Truyện dài kỳ - Hai nửa nụ cười - Kỳ 1 (Tác giả: Bình Minh - BVT )


TRUYỆN DÀI KỲ:

HAI NỬA NỤ CƯỜI
                                       Bình minh - Bùi Văn Thạch


                                                                       Kỳ I

            Nó là một cô gái đẹp. Nó biết và nó hiểu điều đó. Cái vẻ đẹp ở nó chứa đầy sự quyền quý, cao sang, đài các mà rất hiếm người có được. Bạn bè, gia đình, làng xóm thường gọi nó với cái tên rất mỹ miều hoa hậu quê hương, mà quả thật nhiều khi nó xem các chương trình thi hoa hậu nó thấy nhiều cô hoa hậu cấp tỉnh, thậm chí thí sinh dự thi cấp quốc gia so với nó thì còn kém xa. Vẻ đẹp của nó trở nên một thứ uyền lực vô hạn bởi bất kể những thứ gì nó cần, chỉ cần phát ra là có vô vàn những chàng si tình nguyện làm ngay không cần nói đến tiếng thứ hai. Nhưng trên hết nó biết và nó hiểu, nó không được phép nhận bất kể của ai thứ gì bởi “của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Thế rồi trước tấm chân tình của Quang -  một anh chàng đẹp trai, ga lăng bậc nhất ngôi trường cấp ba nó theo học nó đã bị gục ngã. Kể từ ngày yêu Quang nó đa sầu đa cảm, nó hay nững nịu người yêu, hay vòi vĩnh người yêu với những cử chỉ rất trẻ con mà trước khi ngã vào tình yêu nó “nhìn đã thấy ghét”. Tình yêu là thế, cái lẽ và cái lý riêng của nó sẽ đưa con người ta đến với những cảm xúc thật lạ, có những ứng xử mà trước kia người ta thấy nó chả đâu vào đâu ấy vậy mà khi yêu rồi họ lại cảm thấy thích thấy hay. Có người bảo tình yêu như trò nghịch dại của con trẻ, nó nghĩ và cũng thấy đung đúng. Nghĩ rồi nó tự cười, một nụ cười tủm tỉm thôi cũng càng làm cho khuân mặt đẹp như tiên sa của nó trở nên rực rỡ lạ thường.




Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Lao động Việt giết chó bị bắt quỳ bái hương hồn con chó tại Đài Loan



    
Chợ cá trấn Bố Đại huyện Gia Nghĩa - Đài Loan có hai con chó được một tiểu thương nuôi làm chó giữ nhà đã bị năm lao động Việt Nam bắt và giết thịt ăn. Cảnh sát đã đưa năm người lao động Việt Nam về đồn. Đám tiểu thương với tâm tình kích động đã bao vây trụ sở cảnh sát, dọa cho đám người lao động Việt Nam kia một trận. Sau đó năm người này đồng ý quỳ một chân trong suốt hai tiếng đồng hồ để làm lễ chuộc tội với “ vong khuyển”.
Vào ngày hôm qua ngay tại hiện trường án mạng nghi lễ lễ cầu siêu giải thoát cho hai chú chó được tổ chức nhằm giảm bớt sự phẫn nộ của quần chúng.

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Ôi lậy chúa - Bài làm văn "Cho nó máu tả về loài hoa Cứt Lợn"

 Vô tình đọc được bài làm này của một học sinh cấp II. Quả là cậu học sinh này có sáng tạo, hành văn rất tốt chỉ có điều cách hành văn chưa được giáo viên bộ môn dậy dỗ và uốn nắn chu đáo mà thôi.
    Mời các bạn theo dõi (Nói chung là tương đối shock) :