Một tuần sau lão Vương điện thoại mời
nó đi gặp đối tác để xem xét hợp tác như lão đã nói. Cuộc gặp diễn ra hết sức
kín đáo trong một nhà hàng nhỏ trên đường ZhongZheng, Taoyuan, chỉ có nó, lão
Vương và lão Lưu một ông chủ lớn chuyên về cung cấp hàng linh kiện điện tử.
Bữa ăn tối chủ
yếu xoay quanh những chuyện cuộc đời tư của lão Lưu khiến nó cũng có một cảm
giác gì đó rất lạ. Lão Lưu kể rằng Lâm Thanh Thủy vợ lão là con gái duy nhất của
ông chủ Lâm thuộc loại lớn nhất ở Đào Viên. Nhạc phụ và nhạc mẫu của lão nhất
nhất thúc giục vợ chồng lão sinh con, thậm chí ông bà cụ còn quả quyết bao giờ
có cháu mới chịu về nghỉ và lập di chúc thừa kế cho đứa bé. Điều này càng làm
cho vợ chồng lão đau đầu khi vợ chồng lão đã đi đủ mọi bệnh viện với hy vọng sẽ
có con nhưng đều vô vọng vì vợ lão mắc bệnh vô sinh. Lão và vợ đã thống nhất sẽ
bí mật tìm một người phụ nữ đang mang thai để mua đúa bé đó, trong khi đó vợ
lão cũng vờ như mang thai nhằm che mắt ông bà cụ, khi đứa bé sinh ra thì vợ chồng
lão sẽ nhận nuôi đứa con đó và trước mắt mọi người nó đích thị là con đẻ của vợ
chồng lão. Có như thế ông bà cụ mới lập di chúc thừa kế và trao quyền lãnh đạo
công ty cho vợ chồng lão.