MENU

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Truyện dài kỳ: Hai nửa nụ cười - Kỳ cuối (BVT)


            Một tuần sau lão Vương điện thoại mời nó đi gặp đối tác để xem xét hợp tác như lão đã nói. Cuộc gặp diễn ra hết sức kín đáo trong một nhà hàng nhỏ trên đường ZhongZheng, Taoyuan, chỉ có nó, lão Vương và lão Lưu một ông chủ lớn chuyên về cung cấp hàng linh kiện điện tử.
            Bữa ăn tối chủ yếu xoay quanh những chuyện cuộc đời tư của lão Lưu khiến nó cũng có một cảm giác gì đó rất lạ. Lão Lưu kể rằng Lâm Thanh Thủy vợ lão là con gái duy nhất của ông chủ Lâm thuộc loại lớn nhất ở Đào Viên. Nhạc phụ và nhạc mẫu của lão nhất nhất thúc giục vợ chồng lão sinh con, thậm chí ông bà cụ còn quả quyết bao giờ có cháu mới chịu về nghỉ và lập di chúc thừa kế cho đứa bé. Điều này càng làm cho vợ chồng lão đau đầu khi vợ chồng lão đã đi đủ mọi bệnh viện với hy vọng sẽ có con nhưng đều vô vọng vì vợ lão mắc bệnh vô sinh. Lão và vợ đã thống nhất sẽ bí mật tìm một người phụ nữ đang mang thai để mua đúa bé đó, trong khi đó vợ lão cũng vờ như mang thai nhằm che mắt ông bà cụ, khi đứa bé sinh ra thì vợ chồng lão sẽ nhận nuôi đứa con đó và trước mắt mọi người nó đích thị là con đẻ của vợ chồng lão. Có như thế ông bà cụ mới lập di chúc thừa kế và trao quyền lãnh đạo công ty cho vợ chồng lão.

Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

TẬP TRUYỆN TUỔI ĐỜI (BVT) – 12. VÕ SƯ

TẬP TRUYỆN TUỔI ĐỜI – BVT

12. VÕ SƯ

            Năm tôi học lớp 10 chị gái tôi đi Hà Nội làm nghề thu mua đồ phế thải, cứ mỗi lần về quê nghỉ ngơi là chị lại lọc ra những  cuốn sách, cuốn truyện còn mới đem về cho tôi dùng. Với những đứa trẻ nghèo như tôi thì đó quả là một món quà vô cùng to lớn bởi ngày thường tôi không bao giờ có tiền để mua chúng. Trong số những cuốn sách ấy có một cuốn sổ viết tay vô cùng công phu có tựa đề: Hướng dẫn học võ Vô-Vi-Nam Việt võ đạo căn bản. Khỏi cần phải nói tôi thích cuốn sách đó như thế nào. Tôi mải miết học và làm theo những gì cuốn sách hướng dẫn, nào là chạy bộ mỗi buổi sáng 15 phút sau đó thả lỏng cơ thể tập thể dục, chống đẩy 15 phút. Buổi tối thì tập bài tập thể dục và chống đẩy trong vòng 15 phút, còn lại 15 phút tập đứng tấn. Sau khoảng một tháng luyện tập thành thục thì tôi bắt đầu tự luyện những bước đầu tiên như cách thức di chuyển chân, tay, cách thức ra đòn, né đòn… Riêng phần cuối cùng của cuốn sách có hướng dẫn cách luyện tập các bước lấy đà và nhảy để biến lực chạy thành lực bay vượt qua các cao điểm. Khi học được phần này thì mới học được các thế của “đòn chân tấn công” bay cao kẹp cổ. Tôi thì gọi đó là tập khinh công cho dễ nhớ... Thực tế đây là một phần khó khăn nhất bởi muốn luyện tập được nó cần phải kiên trì, phải chọn được đúng nơi, đúng địa hình có bước đệm là các cao điểm, hoặc có 2 bức tường ở hai bên cách nhau không quá 2 mét. Phần quan trọng nhất khi luyện tập theo tác giả cuốn sách đã ghi thì thành quả đạt được có thể không được như ý. Chỉ khi có biến bị dồn đến đường cùng thì công dụng của những bài luyện tập này mới phát huy tác dụng cao nhất, có thể vượt qua những cao điểm mà ta không thể ngờ tới. Cuối cùng tác giả còn nhấn mạnh chính tác giả cũng đã từng đạt được như thế trong một lần bị  một nhóm  người truy đuổi.
   
         Một hôm khi vừa luyện tập xong đang ngồi bờ ao nghỉ ngơi hóng mát thì tôi thấy tiếng xe đạp lách cách của thằng Phú hướng vào nhà tôi. Tôi lập tức chạy vào nhà vờ nằm ngủ. Nó bước vào rất khẽ, lấy một sợi tóc định ngoáy mũi trêu tôi. Ngay lập tức tôi gạt chân sang ngang khóa chân nó lại, tay dùng lực đánh mạnh vào bả vai khiến nó ngã lăn ra đất. Khỏi phải nói lúc đó nó nể tôi đến mức nào. Sau đó nó cứ cố gặng hỏi và năm nỉ tôi dậy nó học võ. 
Thằng Phú chụp ảnh tập thể lớp 12 lớp tôi, vị trí mũi tên đỏ