MENU

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Tập truyện Tuổi đời - 11. Chị Thủy




TẬP TRUYỆN TUỔI ĐỜI
                              (Bình Minh - BVT)

11. Chị Thủy

            Hôm rồi nhận được tin nhắn trên Gia-hu của thằng Robinhut Nghĩa bảo: Chủ nhật trước nó đưa bồ đi sắm đồ trên phố Cầu Giấy, vào một cửa hàng quần áo thời trang và đồ mỹ phẩm, thấy bà chủ quen quen, lục trí nhớ mãi mới nhận ra đó là chị Thủy. Hai chi em nhận ra nhau hàn huyên tâm sự hồi lâu. Chị nhắc đến mày mãi. Tao bảo: Để em về em nhắn tin vào Gia-hu cho thằng Thạch, em cho nó số điện thoại của chị, nó nhận được tức khắc sẽ điện về cho chị thôi. Số điện của chị Thủy đây nhé 09xxyyzzy.
            Thằng Nghĩa là bạn ở cùng phòng với tôi hồi đại học năm 2. Tôi học sư phạm, nó học Ngoại ngữ và thằng Cương thì đến các lò luyện để ôn tập kiến thức chuẩn bị thi vào đại học an ninh. Ba thằng tôi thuê trọ ở khu Đồng Xa, chủ nhà có 2 mẹ con, dùng không hết diện tích nên để nguyên 2 phòng trên tầng 2 cho thuê kiếm thêm thu nhập. Ba thằng tôi thuê một phòng rộng, chị Thủy thuê một phòng nhỏ hơn. Chị Thủy lớn hơn tôi 2 tuổi, chị sinh năm Quý Hợi – cái tuổi mà theo chị: “Tuổi chị lênh đênh lắm”. Mỗi lần nói về số phận mình chị thường đọc hai câu thơ dân gian ra làm thí dụ: trai Đinh – Nhâm – Quý thì tài; gái Đinh – Nhâm – Quý phải hai lần đò. Mà quả thực chẳng hiểu có đúng hay không nhưng tôi thấy số chị lênh đênh thật. Học xong ngành kế toán daonh nghiệp hệ trung cấp, chị đi xin việc mãi chẳng đâu nhận, cực chẳng đã chị phải xin làm nhân viên bán hàng ở một cửa hàng bán quần áo thời trang với mức lương gọi là đủ sống một cách tằn tiện qua ngày.
            Chị Thủy có khuân mặt phúc hậu, ưa nhìn, lúc nào cũng cười như hoa nở. Nhưng chiều cao của chị thì lại vô cùng khiêm tốn, cộng thêm hình thù của một cơ thể nhung nhúc thịt thành ra nhìn chị cứ tròn vo. Lần đầu tiên nhìn thấy chị thằng Nghĩa không nhịn được cười, rồi nó vừa cười vừa thì thào vào tai tôi: Cái bà này nhìn buồn cười vãi! Chị thấy nó cười thì nhìn chằm chằm vào nó và bảo: Cười gì mà cười! Vô duyên!. Nói rồi chị quay ngoắt vào phòng, vừa đi vừa đánh mông tanh tách!
            Chị Thủy tốt tính lắm, nhưng khổ một nỗi cái cơ thể của chị cứ ngày một phì to ra càng làm cho chị trở nên thô kệch và lố bịch hơn. Có lẽ cũng vì thế mà chị rất ít bạn bè, suốt thời gian tôi ở cùng khu trọ, chưa bao giờ tôi thấy chị có bạn bè đến chơi. Chỉ thấy chị thui thủi một mình sáng ra bến xe buýt đi làm, chiều về lại một mình vào phòng, nấu cơm tắm giặt xong là đi ngủ. Ấy thế nhưng chả khi nào thấy chị buồn rầu sầu khổ mới lạ. Có lần tôi hỏi chị:  Em thấy chị cứ hát hò suốt ngày thế, chả khi nào thấy chị buồn nhỉ?
            Chị cười hé hé, giọng rất thanh và cao bảo: Buồn thì ai chẳng có nỗi buồn hả em. Nhưng buồn vì cái gì? Vì sao lại phải buồn? Quan trọng hơn hết là biết buồn đấy nhưng vẫn cứ phải vui tươi mà sống. Đời mà em! Âu cũng là cái Vại! Hé hé!

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

Truyện tuổi đời - 10. Nhớ Tiến Hải!


TẬP TRUYỆN TUỔI ĐỜI

 
10. Nhớ Tiến Hải
        Dạo này trời mùa thu mát mẻ giấc ngủ cũng sâu, cứ nằm xuống một lát là y như rằng tôi đã ngủ ngon lành cành đào! Ấy thế mà đêm qua chả hiểu sao nửa đêm lại xuất hiện giấc mơ lạ, trong cơn mê ấy tôi thấy thằng bạn bị ngã xe máy, tiếng xe va chạm vào kêu cái đoàng, thế là giật hết cả mình. Tỉnh ngủ!. Tỉnh ngủ rồi mà tim vẫn còn đập! Bồi hồi nhớ lại giấc mơ, rồi giật mình cái thót! Trời! Người mà mình đang mơ tới chính là Hoàng Tiến Hải – người bạn đã đi vào cõi vĩnh hằng cách đây đúng ngày này, vừa chẵn ba năm. Thế là tỉnh hẳn ngủ, kí ức cứ thế dội về, miên man suy nghĩ. Sau đó tôi bật dậy ngồi bên bàn phím và gõ, những con chữ cứ thế hiện ra theo dòng kí ức tưởng như bất tận – Dòng kí ức về một cố nhân!
(Hoàng Tiến Hải ngồi ngoài cùng bên Trái trong dịp chúng tôi thăm Huế và giao lưu với các bạn ở ĐH Huế)

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Chính phủ Hoa Kỳ đóng cửa - Đôi điều phân giải!



             Theo văn bản từ Văn phòng Quản lý và Ngân sách Hoa Kỳ - OMB: Office of Management and Budget – Chính phủ Mỹ sẽ đóng cửa hoạt động kể từ ngày 01/10/2013. Tuy nhiên thông báo cũng nêu rõ những công chức liên bang đóng vai trò thiết yếu vẫn sẽ tiếp tục làm việc. Đại bộ phận công chức còn lại sẽ nghỉ phép và có 4 tiếng kể từ thời điểm ngày làm việc 1/10 bắt đầu để rời khỏi văn phòng của họ.  Có lẽ họ sẽ đóng cửa ít nhất là đến sau ngày 17/10/2013 là thời điểm mà nước Mỹ đáo hạn trả nợ 16,3 tỷ Đô-la trong tổng số nợ quốc gia. Và sự việc này sẽ có vô số thằng nước nhỏ trên thế giới phải ngộp thở trong đó có Đại Vệ của chúng ta.

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

BÀI CA NGỰC LÉP - Bình Minh (BVT)



BÀI CA NGỰC LÉP
Bình Minh (BVT)

Xứ ta người thấp kẻ cao
Người thì ngực nổi như bao bánh mì
Lại có bộ ngực li ti
To thì không phải, nhỏ thì chẳng nên
Đa phần là đám dân đen
Thiếu ăn ngực lép, làm nên Lạc Hồng

“Ngày xưa ngực lép phồng lên
Diệt tan lũ giặc, tim trên mặt trời” (*)
Trải qua sóng gió đổi dời
Những bộ ngực lép truyền đời về sau

Từ đâu sóng gió thổi về
Xứ nam một bận bốn bề liêu xiêu
Năm xưa có bộ ra điều
Cấm bộ ngực lép làm liều lái xe
Dân tình kêu thét ê hề
Bộ ta xin rút trở về nghĩ thêm

Gần đây liên bộ Tế-Thông
Lại quay trở lại cái vòng thuở xưa
Đưa ra quy định bựa này:
Ngực to tiểu chuẩn phải ngoài bảy hai
Ai mà không đạt chuẩn trên
Thì bắt lỗi hết, về quê cưỡi bò

Cứ như cái bộ quy này
Nay mai lại có ban ngành Ngực Tra
Chẳng may em có ra đường
Bác lại sờ cái đừng la ó gì
Cầu vai, biển hiệu đã ghi
Ban kiểm tra ngực, to thì cho qua!

Hóa ra đất nước mạnh hùng
Cứ phải bộ ngực to đùng mới xong
Hóa ra các vụ tai-thông
Bởi vòng ngực lép, ngực phồng gây nên
Sinh ra quy định thật hên
Làm nghề bơm ngực nằm trên đống tiền!

                        Taoyuan 26/08/2013

Chú giải:
(*) Hai câu thơ này lấy từ ý thơ của Tố Hữu trong bài thơ: “Huế tháng Tám”
" Ngực lép bốn nghìn năm
Trưa nay cơn gió mạnh
Thổi phồng lên diệt giặc..
Tim bỗng hóa mặt trời”

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Thương tiếc đức cha Giuse Hoàng Văn Tiệm!



                                            


       Mình gặp bố đúng 2 lần trong đời, mỗi một lần không đầy 30 phút. Ấy cũng là do cơ duyên và cũng là do công việc. Mình giúp một anh bạn làm luận án tiến sĩ về ngành tôn giáo nên có nhu cầu về Bùi Chu tìm hiểu về lịch sử phát triển đạo ở đó ra sao, đức tin luân lý như thế nào? Mình thì vốn chả ưa mấy cái bố của viện tôn giáo hay các bố ở ban tôn giáo chính phủ chỉ là phường nghiên cứu tôn giáo theo kiểu định hướng chính trị, nghiên cứu để mà thông trị, định hướng giáo phái, giáo dân theo ý của quan trên, thậm chí khi hữu sự còn tìm cái sai, cái lỗi để mà moi móc, mòi mọc người ta. Nhưng với ông anh này thì mình thấy thực tâm nên mới giúp đỡ đi cùng trong hai chuyến liên hệ. Hai lần gặp bố Tiệm, bố tiếp đón, bố nói chuyện hỏi han hòa nhã, và nhất là cái cách diễn đạt tư duy thần học một cách minh triết, tư duy và cái nhìn về văn hóa một cách khoa học. Bố còn nhắc mình: Thạch học văn hóa, nếu mai này có điều kiện làm luận án tiến sĩ thì nên tìm hiểu và làm đề tài về “Những nét đặc sắc khu biệt trong Văn hóa của giáo dân Công giáo Việt Nam”. Trước khi từ giã bố  ra về bố còn dặn mình nếu khi nào nghiên cứu về đề tài đó mà bí quá thì về gặp bố! Đó cũng là động lực cơ bản để mình viết xong trọn bộ 5 chương của đề tài: “TÌM HIỂU ĐÔI ĐIỀU VỀĐẠO CÔNG GIÁO VIỆT NAM”, đấy là đề  tài mình  tự viết ra chẳng phải là luận án tiếc sĩ, hay liệt sĩ gì nên mình cũng chẳng dám tìm đến bố để mà nghe  tư vấn. Nhưng rồi …. Giả sử nếu có ngày mà mình làm luận án về điều đó thật thì cũng chẳng bao giờ còn cơ hội gặp bố nữa rồi! Bố đã về an lành bên chúa (17/08/2013)! Ngàn thu thương tiếc đức cha Giuse Hoàng Văn Tiệm – Người cha đáng kính của giáo dân Bùi Chu! Thế là từ nay Bùi Chu vắng bố! Bố ơi!


                                       
Bùi Chu một sớm lập thu

Hiu hiu gió thổi, sắt se bầu  trời
Rưng rưng đau đớn đôi môi
Buồn phơ phất phảng, bồi hồi tiếc thương!

Cõi đời tạm bợ hữu sinh
Sống trăm năm tuổi, nước trời ngàn thu
Sinh là tu, tử là hoàn
Vâng theo Thánh ý lo toan giáo đoàn

Chuông thu khắc khoải âm sầu
Cha về chầu Chúa đời đời bình an,
Thiên đàng hạnh phúc chứa chan
Mai này tụ họp, vạn ngàn chiên dân!

                                                     Trung Hoa dân quốc 18/08/2013

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Máu người như tiết canh vịt!


          Buổi chiều ngày 4.8, Nguyễn Văn Tin, 35 tuổi ở Núi Thành, Quảng Nam đang bốc vác thuê thì nhận được điện thoại báo tin vợ anh phải vào viện cấp cứu. Người đàn ông này tức tốc chạy đến bệnh viện, vừa lúc nữ hộ sinh bế đứa bé ra và bảo người cha khốn khổ “mang về lo hậu sự”. Đứa bé được quấn trong một chiếc khăn mua vội, được đựng trong một vỏ thùng mì tôm xin được của ai đó. Và sau khi “làm ma”, người cha “tắm hậu sự” cho con thì phát hiện đứa bé đã tím tái đang hua tay lên trời.
     “Con khóc một tiếng khiến lòng tôi đau nhói. Nếu gia đình tôi không cẩn thận, không mang cháu ra tắm rửa thì chính tôi là kẻ đã mang con mình đi chôn sống”- người đàn ông chất phác nghẹn ngào.
      Kinh khủng. Sốc. Phẫn nộ. Hoang mang. Vô nhân tính. Khốn nạn. Thất đức. Đây là những từ ngữ mà dư luận xã hội đã dùng để mô tả sự phẫn nộ của họ. Cũng chính là những từ ngữ mà sau đó chỉ một ngày, họ bày tỏ thái độ khi xảy ra vụ “2 mẹ con sản phụ chết vì bị bỏ mặc” ở Cần Thơ, và nghiêm trọng nhất là vụ “Nhân bản hàng ngàn kết quả xét nghiệm” tại BV đa khoa Hoài Đức được báo chí phát hiện.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Tản mạn ... Ca-ve


              Ca ve cũng đủ hạng người
              Bán thân mà vẫn phải cười vì ai?
 
            1. Ca ve cao cấp nhất Việt nam tính đến nay có lẽ là Thuý Kiều, nhiều người nhận định như vậy. Thuý Kiểu bị đẩy vào lầu xanh cũng chỉ vì phải bán mình cứu cha, thật là một đứa con có hiếu. Trong thời đại ngày nay, tình hình đạo đức xã hội xuống cấp nghiêm trọng, đặc biệt là sự bất hiếu gia tăng hàng ngày thì hình ảnh đứa con có hiếu như Thuý Kiều mới có giá làm sao.
            Cần phải tuyên truyền thật mạnh những tấm gương có hiếu để giáo dục thế hệ trẻ hiện nay. Thực tình mà nói thì hầu như ca ve (trên 90%) bán mình vì tiền, vì cuộc sống mưu sinh, vì thân phận nghèo hèn, đa số họ là người nhà quê, sinh ra và lớn lên ở mảnh đất “chó ăn đá gà ăn sỏi” thì biết kiếm đâu ra tiền ngoài việc bán thân.

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Dấu chân Đá Cuội 1


CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG NHÀ ĐÁ CUỘI

“Viên đá mà những người thợ xây loại bỏ, phải lênh đênh ở những nẻo đường”


DẤU CHÂN ĐÁ CUỘI I


            Đá cuội – Tên khai sinh: Bùi Văn Thạch. Nickname: Thach_stones. Dịch tên sang Anh ngữ: Stone. Dịch Trung văn:
            Đá cuội sinh ra trên mảnh đất miền quê nghèo nàn biên giới biển Giao Thủy – Nam Định, lớn lên trong hoàn cảnh đất nước đang chập chững bước đi những bước chậm rãi của công cuộc đổi mới. Đá cuội mang trong mình bản chất của một nông dân thuần nông đúng nghĩa, một kẻ chân quê đúng kiểu với đầy đủ các bản tính cố hữu của những người dân “chân đất mắt toét” đầy chân thực và chất phác. Một lòng chân thành, một lòng thành kính, một lòng ghi ơn quý vị ân nhân, thân nhân gần xa đã đang và sẽ còn giúp đã cuội nhà con bước qua những đoạn đường đời ngang trái lắm sóng gió phong ba: Kẻ mê muội này xin được cúi đầu bái lĩnh và cảm tạ!

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Truyện dài kỳ - Hai nửa nụ cười - Kỳ 7



TRUYỆN DÀI KỲ:
HAI NỬA NỤ CƯỜI
                       (Bình minh – BVT)
Kỳ 7
            Một cuộc gặp nho nhỏ đã diễn ra sau đó vài ngày. Bằng kinh nghiệm sẵn có con Tâm đã khéo léo dẫn dắt câu chuyện cần gấp số tiền rất lớn để nộp phạt của nó cho Dương Lâm. Chưa để Tâm trình bầy hết câu chuyện Dương Lâm đã cắt lời:
-         Hảo! Hảo! Thế tóm lại tổng cộng số tiền cần chi trả là bao nhiêu hả Tiểu Hằng?
-         Dạ! Khoảng!... Khoảng…
-         Nhà Tiểu Hằng hiện đang kẹt khoản tiền trả ngân hàng vì đến hạn là hơn chục ngàn đô. Thế mà thật chẳng may cho nó lại đúng dịp này xảy ra lỗi lớn bị phạt trừ vào tiền lương hàng tháng, coi như mất nửa năm đi làm chẳng có công cán tiền nong gì. Rõ khổ cho nó anh à. Anh Dương Lâm xem xét có thể giúp đỡ Tiểu Hằng được không? Giúp được thì nó biết ơn anh lắm lắm!

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Truyện dài kỳ: Hai nửa nụ cười - Kỳ 6

                        Đọc kỳ 1 ở đây: Kickchuột     

                        Đọc kỳ 2 ở đây: Kickchuột 
                        Đọc kỳ 3 ở đây: Kick chuột
                        Đọc kỳ 4 ở đây: Kick chuột

                        Đọc kỳ 5 ở đây: Kick chuột


TRUYỆN DÀI KỲ:
HAI NỬA NỤ CƯỜI
                                       Bình minh - Bùi Văn Thạch
Kỳ 6
-         Anh bị đuổi việc rồi em – Quang cố gằn giọng nói từng câu từng chữ ngập ngừng – Anh không ngờ cuộc đời lại bất công với anh đến thế! Anh không … ngờ.!
            Nói đến đó rồi Quang bật khóc. Tiếng khóc nức nở phát ra từ tâm can của một người đàn ông tựa hồ như một hồ nước to và rộng đã chứa cả vạn ngàn khối nước đến một ngày con đập bung  ra nước lập tức ào ào tuôn chảy. Những tiếng khóc, tiếng nấc cứ thế vang lên từng hồi, từng hồi trong ống nghe có lúc như những tiếng nỉ non ai oán từ xa lắm, xa tận đâu đâu vọng về, có lúc lại ào ạt dội vào bên tai rồi chạy thẳng, vỗ mạnh vào con tim vốn mỏng manh vẫn đang ngơ ngác không hiểu điều gì đang ập đến của nó.

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Truyện dài kỳ - Hai nửa nụ cười - Kỳ 5



TRUYỆN DÀI KỲ:
HAI NỬA NỤ CƯỜI
                                       Bình minh - Bùi Văn Thạch
Kỳ 5
                        Đọc kỳ 1 ở đây: Kick chuột     
                        Đọc kỳ 2 ở đây: Kick chuột 
                        Đọc kỳ 3 ở đây: Kick chuột
                        Đọc kỳ 4 ở đây: Kick chuột

           Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu ngày thêm trầm trọng, công ty chỉ bố trí cho công nhân làm việc theo ca cơ bản mà không có thời gian tăng ca nên mức lương hàng tháng của nó cũng không được cao. Khi đã khá quen với cuộc sống, sinh hoạt và ngôn ngữ ở xứ sở xa xôi này, nó đã tìm đến Tâm có ý nhờ vả chuyện sắp xếp công việc làm thêm bên ngoài để tăng thu nhập. Những món nợ khổng lồ vẫn cứ treo lơ lửng trong đầu, trong suy nghĩ của nó chẳng lúc nào dừng. Nó sốt ruột. Nó lo lắng. Nó ước mong Tâm sẽ giúp nó tìm được việc làm thêm tốt để kiếm thật nhiều tiền gửi về cho chồng trả nợ.  Ngày chủ nhật cuối tuần khi nó đang nằm trong phòng với những suy nghĩ vẩn vơ trộn lẫn những lo toan về công nợ thì con Tâm điện thoại:
 - A-lô, Hằng à! Chuẩn bị mặc quần áo đẹp chút, đi với tao gặp mấy người bạn, Tao sẽ giới thiệu mày với họ để mà kiếm việc kiếm tiền nhé!
 - Thế bao giờ thì đi?
 - Khoảng một tiếng nữa tao sẽ quay về đón mày. Nhớ xuống cổng kí túc xá đợi tao nhé!
- Ô-kê!

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

Thầy giáo "đứng đường"


       Vụ mại dâm mà CA TPHCM vừa “hốt” ngay lập tức đã “gây bão” trong  dư luận. Hãy nhìn trong những từ khóa liên quan “Mại dâm nam”; “nghiện hút”; “Quý bà”, và…”Thầy giáo”. Không khó để nhận ra, dư luận sốc nặng chính từ tình tiết một thầy giáo phải đi bán dâm.
      Thế là từ nay, công cụ tìm kiếm sẽ mặc định thêm một cụm từ “thầy giáo bán dâm”. Nhưng thưa các bạn, với tư cách là một người học trò, đã từng là học trò, bạn có thấy đau đớn khi người thầy của mình, những người có khi chúng ta còn trọng hơn cha mẹ phải ẩn mặt dấu tên che thân phận kiếm tiền bằng cách bán đi thứ của cải lớn nhất là thanh danh.

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Truyện dài kỳ: Hai nửa nụ cười - Kỳ 4



Truyện dài kỳ:
 HAI NỬA NỤ CƯỜI
                                    Bình Minh (Bùi Văn Thạch)
                        Đọc kỳ 1 ở đây: Kick chuột     
                        Đọc kỳ 2 ở đây: Kick chuột
                        Đọc kỳ 3 ở đây: Kick chuột
Kỳ 4

            Sau ba tháng tham gia khóa học Hoa ngữ cấp tốc, chờ phía môi giới lo mọi thủ tục giấy tờ. Hồ sơ của nó đã được duyệt và đủ điều kiện để nhập cảnh vào đảo Đài Loan. Trước ngày rời xa tổ quốc đến một nơi hoàn toàn xa lạ và cách biệt, nó đã đến từ biệt bố mẹ hai bên. Ngày cuối cùng nó dành thời gian để bên Quang – người chồng yêu quý bao ngày má ấp môi kề. Kể làm sao hết những kỉ niệm êm đềm mà cũng đầy cay đắng mà nó và chồng đã nếm trải suốt thời gian qua. Những nụ hôn ngọt ngào trộn lẫn những giọt nước mắt mặn chát cứ thế chảy trôi qua từng ngày lênh đênh trong chuyến tàu định mệnh của cuộc sống. Con người thì luôn tham lam, đòi hỏi mọi thứ hoàn hảo với mình, còn thượng đế thì luôn vô tình sắp đặt định mệnh trước cho từng người, họ cứ sống cứ làm việc rồi số phận sẽ đến như có tự bao giờ. Nó gặp Quang, yêu và đồng ý làm vợ chàng coi như đấy là số phận thượng đế đã an bài như thế. Nó luôn tự an ủi mình và chồng cùng cố gắng vượt qua những khó khăn đường đời gian khó, rồi sẽ có ngày tốt đẹp ở tương lai. Hy vọng thế, an ủi nhau thế thôi chứ thực ra nó thấy cuộc đời nó mấy năm qua đi vẫn đen đặc một màu xẩm tối. Đồng tiền - hai tiếng ấy nói thì dễ mà sao có được nó lại khó đến vậy. Vợ chồng nó cứ mãi loay hoay trong vòng xoáy cơm - gạo - tiền mà mấy năm trời chưa dư ra được đồng nào. Đống nợ chạy công chức cho Quang vẫn còn nguyên chưa vơi được một phân, giờ lại thếm đống nợ chi phí cho nó đi lao động xứ người. Chất chứa bao nỗi buồn, bao nỗi âu lo trong hai cái đầu trẻ. Nhưng biết làm sao được! Phải liều một phen may ra mới thay đổi được số phận thôi! - ấy là nó nghĩ thế, và nó cũng hi vọng như thế bởi nó đã nhìn thấy hình ảnh con Linh bạn nó trở về với tiền tài rủng rỉnh. Xa chồng đối với nó có thể như là một cực hình. Ba tháng chuẩn bị thủ tục xuất cảnh cũng là ba tháng nó sống trong cảm giác mênh mang bồng bềnh vô định. Nó như một người từ cõi khác đến thế gian này. Đầu óc rỗng tênh chỉ chứa duy nhất một khối buồn buồn nôn nao khó tả. Nhiều đêm đang nằm ngủ nó bỗng thảng thốt giật mình thức giấc, nó với tay qua xem chồng nó ở đâu. Nó thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng nó vẫn đang nằm bên cạnh chồng, vẫn còn đang nằm gối đầu trên cánh tay chồng, vẫn còn được ngửi mùi hương cơ thể quen thuộc của chồng. Rồi nó lại thở dài. Ngửa mặt nhìn bóng đêm đặc quánh, nó thấy cô đơn lắm! Mà quái lạ, nằm bên cạnh chồng sao lại cô đơn? Một sự cô đơn vô cớ mà chính nó chẳng hiểu tại sao.

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Khóc!


              Đá cuội (BVT): Lang thang vào trang Quechoa.vn của nhà văn Nguyễn Quang Lập bất ngờ đọc được bài viết : "Lãnh đạo cả tiếng khóc"  do tác giả Trần Trung Đạo viết. Xin phép không bàn luận đến nội dung và quan điểm của tác giả bài viết đó. Nhưng trong bài viết có một đoạn thực sự xúc động mà khi đọc đến tôi đã lạnh toát cả mình, trong lòng xốn xao một cảm giác nôn nao phát khóc. Đoạn viết về mẹ Tê-rê-xa thành Calcutta, một nữ tu trọn đời sống vì lòng nhân từ, bác ái, hy sinh. Dù bạn là người theo đạo nào đi chăng nữa thì cũng nên biết rằng trên thế giới này đã từng có những con người như thế, sống một đời sống đáng để sống như vậy. Cảm ơn mẹ Tê-rê-xa đã đến với thế giới này. Cảm ơn mẹ đã để lại cho nhân loại một tấm gương về sự yêu thương. Chính mẹ đã cho cả thế giới thấy được ẩn sâu trong tâm thức loài người thì chỉ có tình yêu thương con người mới là cái đích để sống. Cảm ơn chính phủ Ấn Độ đã thay mặt những tấm lòng đầy lương tri của thế giới để tri ân mẹ trong một buổi quốc tang trang trọng -bi ai mà chẳng phải chính phủ nào cũng "rỗi hơi" làm cái việc đó đâu! Những giọt nước mắt khóc mẹ của nhân dân Ấn Độ còn vang dài mãi mãi. Nó là những giọt nước mắt thật lòng, thật tâm chứ không hề giả dối, giả tạo như rất nhiều cuộc khóc thương trong lịch sử thế giới xưa nay! Bất chợt tôi nhớ lại một câu nói nổi tiếng của một triết gia rằng: " Khi con sinh ra thì con khóc mọi người cười. Hãy sống làm sao để khi con từ giã cõi đời này con cười còn mọi người sẽ khóc!". 
           Dưới đây là đoạn viết về mẹ Tê-rê-xa thành Calcutta như sau: 


Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Truyện dài kỳ - Hai nửa nụ cười - Kỳ 3


Truyện dài kỳ
 Hai nửa nụ cười
                             Bình Minh (BVT)

           
            Đọc kỳ 1 ở đây: Kick chuột

            Đọc kỳ 2 ở đây: Kick chuột

                                                                       Kỳ 3

           Kể từ khi gặp lại Linh, nó như gặp được phao cứu sinh trong đời. Mỗi dịp cuối tháng khi mà tiền tiêu cạn hết, lương tháng chưa đến kỳ là nó lại chạy đến con Linh hỏi mượn tạm rồi khi lĩnh lương nó hoàn trả bạn. Mọi việc cứ như thế diễn ra trong nhịp sống đầy mệt mỏi mà ngày ngày nó đang phải cố gắng chấp nhận. Càng ngày nó càng nhận ra sự phức tạp và khó khăn của đời sống gia đình. Những lúc một mình đối diện với không gian hiu quạnh nó hay suy nghĩ vẩn vơ linh tinh rồi trong vô thức cảm xúc buồn nặng trĩu bỗng tràn về trong nó. Và nó khóc. Nó khóc đơn giản bởi nó nhận ra sự bất lực trong việc xây dựng kinh tế gia đình. Nó khóc bởi nó nhận ra một tương lai mờ mịt phía trước. Nó khóc còn vì những khát khao của một người phụ nữ có chồng là ước muốn có một vài đứa con xinh xắn để yêu chiều chăm sóc nhưng tất cả đều phải gác lại vì kinh tế chưa cho phép. Những ước mơ của cuộc sống lãng mạn, ngọt ngào trước đây đã bị nhuộm màu tro tàn và thấm đậm vị mặn chát của những giọt mồ hôi và nước mắt. Chồng nó trước đây khi ông bố còn tại vị thì người ta nể nang, người ta nâng đỡ, người ta hứa giúp này giúp kia, nhưng khi vật đổi sao dời thì những lời hứa cũ xưa ấy bỗng dưng bay biến. Nó hiểu rằng chồng nó đã vô cùng chơi vơi và thất vọng trước sự đổi dời của lòng người thế gian. Nhưng biết làm sao được. Có lẽ đó là quy luật của cuộc sống chăng? Nó nhìn Quang ngày càng trở nên gầy guộc xanh xao vì sương gió cuộc đời mà lòng thấy xót xa vô cùng. Ánh mặt anh trĩu nặng, những dải cuồng thâm rộng hơn nơi vòm mắt, khuân mặt hồng hào lịch lãm xưa kia giờ đây được nhuộm một màu xám đen tối sầm như chính tương lai chưa biết đi về đâu của vợ chồng nó vậy. Và mỗi lần gặp con Linh là một lần nó khóc, mà cũng chỉ có con Linh – một đứa bạn thân từ hồi trung học mới đủ để nó tin cậy bật ra tâm sự thầm kín thẳm sâu trong lòng. Người ta nói kìm nén càng lâu thì tiếng khóc bật ra càng nức nở. Mà lòng người không phải là cái thùng không đáy nên rất cần phải tâm sự phải chia sẻ với ai đó cho vơi bớt đi những “bức xúc” bên trong. Mỗi lần tâm sự, mỗi tiếng khóc bật ra vô thức như vậy cũng làm cho nó cảm thấy nhẹ lòng hơn và lại tiếp tục lao vào cuộc  sống với bộn bề những trăn trở suy tư rồi lại cố gắng kìm nén cảm xúc vào lòng chờ đến một ngày nào đó lại bật ra thành tiếng thổn thức qua khóe mắt, trái tim…

Tư cách người Việt?



             Viết bài này tôi không vẽ ra một miếng bánh vẽ đầy màu sắc lung linh huyền ảo, không nhằm đả phá hay khen ngời bất kể ai, bất kể đơn vị tổ chức nào mà là đưa ra một cảm quan về thực tế cuộc sống đáng suy ngẫm cho những con người Việt Nam. Người Việt giờ đã có mặt trên khắp bốn biển năm châu. Và dù cho có đi đâu thì bản sắc người Việt vẫn không thể nào biến mất. Tôi gọi đó là văn hóa đời sống của người Việt Nam với những đặc trưng như sự hiền hòa, nhẫn nhịn, lối sống trọng tình cảm với anh em họ hàng… Nhưng chúng ta cần phải nhìn thẳng vào thực tế mà rắng song song với những cái rất đáng tự hào ấy thì trong cộng đồng rộng lớn bao la trên toàn cầu này còn có không ít (xin phép tránh để không nói đến từ đại đa số) những người Việt với những lối sống, cách ứng xử “bất hảo” và “suy đồi” đã khiến cho hai chữ Việt Nam ngày càng trở nên nham nhở và hoen ố trước con mắt bạn bè quốc tế. 

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

Truyện dài kỳ: Hai Nửa nụ cười (Kỳ 2) - Bình minh (BVT)

       Mời đọc kỳ 1 ở đây

       Tóm tắt kỳ 1: Nó (Hằng) là một cô gái đẹp học trung học, đem lòng yêu Quang một chàng sinh viên đang học tại một trường cao đẳng tại địa phương. Quang chính là con ông quan đầu huyện nên được ưu ái giữ lại trường sau khi tốt nghiệp. Vì yêu Hằng, muốn được nâng đỡ cho Hằng nên Quang đã bố trí cho Hằng thi vào trường mà Quang chuẩn bị công tác. Ngày Hằng có giấy báo nhập học cũng là ngày Quang ngỏ lời làm đám cưới. Đám cưới linh đình của một gia đình danh giá, với những món quà tặng đắt giá (một suất đất có giá tại trung tâm huyện) và một tương lai được vẽ ra sáng lạng cho cặp vợ chồng trẻ. Trong khi đang đi trăng mật thì nó nhận được tin bố chồng nó bị bắt vì liên quan đến tham nhũng đất đai. Mọi thứ sẽ ra sao mời quý vị đọc tiếp kỳ 2:
                                                     HAI NỬA NỤ CƯỜI - KỲ 2

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Nỗi đau mang tên "Nghèo" !

             Xót xa rơi nước mắt!
            Xã hội có muôn hình vạn trạng kiểu người, muôn ngàn hoàn cảnh cho những cảnh đời bất hạnh thê lương. Một người mẹ- người vợ đã treo cổ tự tử vì bản thân đang mang bệnh không muốn chồng con phải tốn tiền vì mình mà dành tiền đó cho chồng nuôi con ăn học, người mẹ ấy tự tử còn vì để khẳng định rằng mọi hy vọng về việc vay ngân hàng chính sách đã bị đóng kín khi không được thôn xóm, địa phương công nhận là hộ nghèo. Và hôm nay lại là hai cô gái đã tự tử vì không có hai triệu năm trăm ngàn nộp phạt cho công an để chuộc xe đem về trả cho người bà con đã cho mượn xe. 
                                                  ( Ảnh: Bàn thờ em Phụng)
            Hoàn cảnh quá nghèo, nên hai em Thủy và Phụng cùng tai xã An Phú, TP Pleiku, Gia Lai đã phải nghỉ học từ sớm (lớp 6) để phụ giúp cha mẹ. Sự tần tảo của cả gia đình cộng thêm các con quanh năm ngày tháng mà đâu có thể khá lên được đâu. Thế rồi qua người mai mối, hai em đã mượn xe người bà con rồi đi kiếm việc. Chưa đủ tuổi lái xe (16 tuổi), không bằng lái, không mũ bảo hiểm các em đã bị công an giữ xe hẹn nộp phạt mới được lấy xe về. 2,5 triệu – Một con số có lẽ chỉ bằng một chầu nhậu nhẹ nhàng của lớp người trung lưu, hoăc bằng một cái áo, cái quần của các bà các cô giàu sang khá giả. Nó cũng chỉ bằng một buổi hát karaoke của những nhóm thanh niên làm ăn xa nhà hứng chí vui chơi. 2,5 triệu - ấy vậy mà mất cả tháng trời cho hai cô bé làm lụng tần tảo cũng không đủ để đem nộp phạt cho công an mà lấy xe.

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Có lẽ nào lại là như thế chăng?

Đọc những dòng trên Tuổi trẻ online (xem ở đây) bất giác tôi chợt rùng mình sửng sốt, một câu hỏi nhói lòng bỗng bật ra như chưa có từ bao giờ: Có lẽ nào lại là như thế chăng?
Vẫn biết rằng cuộc sống con người Sinh - lão - bệnh - tử là quy luật thường tình. Vẫn biết rằng với cái cách sống của chính tôi xưa nay luôn "coi cái chết nhẹ tựa lông hồng" nhưng đọc những dòng tự sự về con người này tôi bất giác lạnh người đau xót. "Trong hoàn cảnh quá khổ sở, không lối thoát, em đành phải xa anh và các con…" - , đó là dòng thư tuyệt mệnh của chị Nguyễn Thị Mỹ Nhân (48 tuổi, ngụ ấp 5, xã An Xuyên, TP Cà Mau) đã quyên sinh.
Vì đâu mà đến cơ sự thế này? Có ai ngờ được trong cái xã hội thời nay lại vẫn tồn tại những mảnh đời oan trái đến thế? Tự tử vì tình yêu, tự tử vì danh dự bị xúc phạm, tự tử vì nhiều lẽ khác nhau ... vẫn còn có thể lí giải. Nhưng sự tự tử của người mẹ này thì lí giải sao đây? Một kết cục bi thảm và đáng buồn cũng có thể nói là đáng xấu hổ cho những con người đang làm chính sách của địa phương nói riêng và của cả đất nước này nói chung.

Đâu là bản sắc Văn hóa Việt?

 Bùi Văn Thạch: Hôm nay dạo qua nhà của Bác sĩ Hồ Hải, thấy bài viết về bản sắc văn hóa Việt Nam rất đặc biệt và có con mắt nhìn rất khác. Nhưng nếu chậm chậm mà suy ngẫm thì chúng ta sẽ thấy một lối tư duy logic rất chặt chẽ của người viết. Nói đến văn hóa thực chất là đi tìm hiểu và tiên lượng những vấn đề bao trùm, bao quát trong đời sống xã hội xưa tới nay. Khi là sinh viên mình chỉ nhất nhất chăm chăm theo giáo trình của hai ông lớn họ Trần (Trần Quốc Vượng - Trần Ngọc Thêm) mà thú thực mình thấy thích cái cách tiếp cận của cụ Trần Quốc Vượng hơn. Nhưng khi thoát ly khỏi những gì giáo trình cơ bản nhập môn văn hóa đi vào thực tế, trực tiếp tiếp cận, nghiên cứu sâu hơn qua nhiều giai tầng và nhiều lối tư duy từ đông sang tây tôi nhận ra có quá nhiều cách tiếp cận, có quá nhiều cách hiểu về văn hóa. Cái cốt nhất trong cách tiếp cận một vấn đề là ở góc nhìn và tư duy của người nghiên cứu. Anh nhìn vấn đề ra sao, lí giải nó như thế nào. Và đặc biệt khi anh đưa ra một vấn đề anh phải đủ luận cứ, luận điểm để chứng minh đủ sức thuyết phục. Những luận cứ luận điểm ấy tùy vào phạm trù của vấn đề mà sẽ có yêu cầu cao hay thấp. Thiết nghĩ với những gì bác Hồ Hải viết ra sau đây và những luận cứ chứng minh có lẽ cũng đủ sức thuyết phục rất nhiều người dù cho họ có là những thạc sĩ hay tiến sĩ văn hóa đi chăng nữa! Mời các bạn cùng tham khảo để mở rộng hơn phông nền kiến thức văn hóa của chính mình. Trân trọng!


Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Truyện dài kỳ - Hai nửa nụ cười - Kỳ 1 (Tác giả: Bình Minh - BVT )


TRUYỆN DÀI KỲ:

HAI NỬA NỤ CƯỜI
                                       Bình minh - Bùi Văn Thạch


                                                                       Kỳ I

            Nó là một cô gái đẹp. Nó biết và nó hiểu điều đó. Cái vẻ đẹp ở nó chứa đầy sự quyền quý, cao sang, đài các mà rất hiếm người có được. Bạn bè, gia đình, làng xóm thường gọi nó với cái tên rất mỹ miều hoa hậu quê hương, mà quả thật nhiều khi nó xem các chương trình thi hoa hậu nó thấy nhiều cô hoa hậu cấp tỉnh, thậm chí thí sinh dự thi cấp quốc gia so với nó thì còn kém xa. Vẻ đẹp của nó trở nên một thứ uyền lực vô hạn bởi bất kể những thứ gì nó cần, chỉ cần phát ra là có vô vàn những chàng si tình nguyện làm ngay không cần nói đến tiếng thứ hai. Nhưng trên hết nó biết và nó hiểu, nó không được phép nhận bất kể của ai thứ gì bởi “của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Thế rồi trước tấm chân tình của Quang -  một anh chàng đẹp trai, ga lăng bậc nhất ngôi trường cấp ba nó theo học nó đã bị gục ngã. Kể từ ngày yêu Quang nó đa sầu đa cảm, nó hay nững nịu người yêu, hay vòi vĩnh người yêu với những cử chỉ rất trẻ con mà trước khi ngã vào tình yêu nó “nhìn đã thấy ghét”. Tình yêu là thế, cái lẽ và cái lý riêng của nó sẽ đưa con người ta đến với những cảm xúc thật lạ, có những ứng xử mà trước kia người ta thấy nó chả đâu vào đâu ấy vậy mà khi yêu rồi họ lại cảm thấy thích thấy hay. Có người bảo tình yêu như trò nghịch dại của con trẻ, nó nghĩ và cũng thấy đung đúng. Nghĩ rồi nó tự cười, một nụ cười tủm tỉm thôi cũng càng làm cho khuân mặt đẹp như tiên sa của nó trở nên rực rỡ lạ thường.




Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Lao động Việt giết chó bị bắt quỳ bái hương hồn con chó tại Đài Loan



    
Chợ cá trấn Bố Đại huyện Gia Nghĩa - Đài Loan có hai con chó được một tiểu thương nuôi làm chó giữ nhà đã bị năm lao động Việt Nam bắt và giết thịt ăn. Cảnh sát đã đưa năm người lao động Việt Nam về đồn. Đám tiểu thương với tâm tình kích động đã bao vây trụ sở cảnh sát, dọa cho đám người lao động Việt Nam kia một trận. Sau đó năm người này đồng ý quỳ một chân trong suốt hai tiếng đồng hồ để làm lễ chuộc tội với “ vong khuyển”.
Vào ngày hôm qua ngay tại hiện trường án mạng nghi lễ lễ cầu siêu giải thoát cho hai chú chó được tổ chức nhằm giảm bớt sự phẫn nộ của quần chúng.

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Ôi lậy chúa - Bài làm văn "Cho nó máu tả về loài hoa Cứt Lợn"

 Vô tình đọc được bài làm này của một học sinh cấp II. Quả là cậu học sinh này có sáng tạo, hành văn rất tốt chỉ có điều cách hành văn chưa được giáo viên bộ môn dậy dỗ và uốn nắn chu đáo mà thôi.
    Mời các bạn theo dõi (Nói chung là tương đối shock) :


Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

Giáo hoàng Francis I - Vị Giáo hoàng khiêm cung của dân nghèo

Đá cuội (BVT): Thời gian qua rất nhiều bạn bè có dịp gặp gỡ hoặc điện thoại hàn huyên trò truyện đều thắc mắc với tôi một câu: Tại sao đang tự nhiên Giáo hoàng Benedict XVI (hay gọi là Biển Đức 16) lại từ nhiệm? Chắc chắn phải có bê bối gì thì ông ấy mới từ nhiệm như thế chứ? Tôi chỉ cười! Đơn giản bởi theo những gì mà chính tôi được biết và được nghe từ nhiều nguồn thì việc đức giáo hoàng Biển Đức 16 từ nhiệm đơn giản là vì lí do sức khỏe, ngoài ra không có bất kể lí do nào khác. Xin các vị hãy đừng áp đặt cái lối suy nghĩ khi nhìn vào nền chính trị Việt Nam luôn tìm mọi mánh khóe để được có chức và thăng chức. Việc ai đó phải từ bỏ chức vụ béo bở không đơn giản bởi họ thấy rằng họ cần ra đi để người khác tốt hơn lên thay giúp ích cho dân cho nước mà là vì họ bị cấp trên, bị tổ chức buộc phải ra đi vì một bê bối nào đó.Với những người là con thiên chúa nói riêng và những con người thực sự dân chủ nói chung luôn luôn biết vì mình và vì mọi người. Giữa lúc con thuyền giáo hội chòng chềnh trên muôn ngàn sóng gió của thời đại thì luôn luôn cần một vị Giáo hoàng tỉnh táo, khỏe mạnh để có thể vượt mọi ghềnh thác đến với muôn nơi trong bất kể hoàn cảnh nào và bất kể lúc nào. Và vì thế việc ngài ra đi có lợi cho toàn thể giáo hội hơn là ngài cố gắng tại vị. 
Và Mật hội hồng y tại Vatican đã chọn được vị giáo hoàng thay thế cho đức giáo hoàng Biển Đức 16, người có tên là Jorge Mario Bergoglio - người con của chúa đến từ xứ sở Argentina. Sau đây tôi xin được gửi tới quý vị một số điều thú vị về đức tân giáo hoàng này:
Đức Giáo Hoàng Khiêm Cung Của Dân Nghèo (Nguồn: Nguyễn-Xuân Nghĩa)

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Tin tặc là ai?

     Nguyễn Trọng Tạo: Nhận được đường Link do họa sĩ Ba Tỉnh gửi, mới biết Blog Ba Sàm không những bị tin tặc cướp mất mà còn đăng lên đó bài xuyên tạc sự thật quá trắng trợn về BTV Blog này. Đấy là biểu hiện sự thiếu lành mạnh  trên thế giới mạng đến nỗi có cảm giác bất an, thậm chí thấy nhỡn tiền một không khí khủng bố bao trùm. Mời bạn kiểm chứng ở đây: http://anhbasamvn.wordpress.com/ . Bài viết xuyên tạc Blog Ba Sàm còn đăng trên cả Blog Việt Sử Ký đã bị tin tặc cướp mấy ngày qua: http://vietsuky.wordpress.com/. Lối hành xử này chẳng khác gì hành động của những kẻ tự quyền nổ súng “bắn vào người chống người thi hành công vụ” khi chưa có luật định cho phép.
Một trang mạng bình luận rằng, “cũng không loại trừ đây là màn mở đầu của đợt trấn áp mới nhằm tạo tình hình rối ren trước Hội nghị TW 7 và Kỳ họp QH vào tháng 5 phục vụ việc đấu đá phe nhóm còn chưa ngã ngũ từ Hội nghị TW 6 năm ngoái” (http://www…). Nhưng cũng có thể do Blog Ba Sàm gần đây đăng nhiều ý kiến khác chiều, hưởng ứng góp ý cho việc sửa đổi Hiến pháp do QH kêu gọi. Nếu vậy thì chẳng hóa ra tin tặc là lực lượng đứng về phía chống lại Nhân Dân VN? Thật khôi hài hết sức.
       Sự kiện này xảy ra trong khi thế giới đang mở rộng “tự do thông tin” và “tự do Internet” thì đấy là một đòn hiểm đánh vào bộ mặt của cả một quốc gia đang cố xóa đi những vết xám nặng nề như là “kẻ thù của Internet”. Và kẻ thù của Internet đã hiện nguyên hình có tên là Tin tặc.
       Nhưng tin tặc là ai? 

      Nguồn: Blog Nguyễn Trọng Tạo